Tắt Quảng Cáo [X] Đăng Nhập để ẩn Tất Cả Quảng Cáo 27 tuổi, tôi đã giành được học bổng toàn phần Lập trình như thế nào? “27 tuổi mà không lo chồng con, học hành gì tầm này nữa?Lập trình mà 27 tuổi mới học, quá muộn!Tuổi này mà còn đua đòi giành học bổng!” Đó là những lời mình đã phải đối mặt khi quyết định chuyển nghề ở tuổi 27 - độ tuổi mà người ta thường nói với mình rằng lấy chồng sinh con là quan trọng nhất. Thật ra, bản thân mình cũng từng tự hỏi: “Liệu rằng chuyển nghề khi đã lớn tuổi có đúng không? Hay mình thực sự nên theo như mọi người nói, lo chuyện chồng con?... Mình đã không còn trẻ và mình cũng tự hiểu rằng bắt đầu lại từ đầu với một nghề khó như lập trình sẽ không dễ dàng chút nào! Có rất nhiều người thắc mắc, vì sao đến độ tuổi này mình mới theo học lập trình, nếu thích sao mình không theo đuổi từ đầu đi. Đương nhiên bản thân mình cũng muốn theo đuổi lập trình ngay từ đầu, nhưng mọi thứ đến với mình không suôn sẻ dễ dàng như thế. Ngày xưa gia đình mình rất nghèo, nghèo nhất xóm nhất xã. Bố thì đau ốm nên mẹ mình gánh vác cả nhà. Năm lớp 11, mẹ bị mù 1 mắt, gia đình mình lại càng khó khăn hơn. Cũng vì thế mình dành rất nhiều thời gian đi làm đỡ mẹ: mò cua bắt ốc, lên Hà Nội làm osin. Sau đó mình đã theo học chuyên ngành tiếng Hàn, nhưng đến năm 2 bố mất mình buộc phải nghỉ học phụ mẹ trả nợ. Mình làm đủ nghề từ phục vụ, giúp việc, nhặt ve chai, văn phòng… Nếu hỏi mình có từng gục ngã không, mình có chứ! Nhưng mình không thể suy sụp được, mình còn mẹ, còn em và cứ nghĩ đến gia đình mình lại có thêm nguồn động lực để vượt qua những khó khăn đó! Trong suốt thời gian mình đi làm, mình luôn tự hỏi bản thân rằng: Mình thích gì? Mình đam mê gì? Rồi mãi mình mới dành đủ tiền để mua được một chiếc điện thoại thông minh và laptop. Và mình phát hiện ra điều mình thích khi mà mình sở hữu chúng. Mình bị tò mò bởi tất cả mọi thứ ở trên đấy, từ cách hình thành website, phần mềm tiện ích,... Từ lúc mình có máy tính, có điện thoại, mình sáng tạo được rất nhiều thứ, học được rất nhiều trên đấy và mình bắt đầu cảm thấy yêu công nghệ nhiều hơn. Từ đó mình ước mơ được trở thành lập trình viên, tự tay tạo nên những sản phẩm công nghệ! Nhưng.... tài chính là một trở ngại quá lớn với mình tại thời điểm đó. Còn rất nhiều thứ mình cần phải lo: chăm sóc cho mẹ, lo cho em ăn học,... Đó là lí do khiến mình bắt đầu theo đuổi lập trình ở độ tuổi 27 này, độ tuổi có phần hơi “dừ” để thành nữ lập trình viên! Lúc này cuộc sống của mình đã có phần ổn định hơn, mình mới có cơ hội để theo đuổi nghề. Tuy nhiên, theo mình nghĩ thì tuổi tác hay bất cứ một vấn đề nào đó bên ngoài không phải là tác nhân cho mình dừng lại sở thích của mình. Suy nghĩ này đã thôi thúc mình rằng mình “phải” đi học IT, mặc dù mình cũng khá lớn tuổi rồi. Chắc hẳn mọi người đều biết rằng, ở tuổi 27 việc bắt đầu lại với một ngành nghề hoàn toàn mới khiến mình gặp phải khá nhiều trở ngại như: phải học thế nào? Nên bắt đầu học từ đâu? Nên theo học ở đâu? Làm sao để cân bằng giữa tài chính, gia đình, công việc với việc học tập? Mình đã tìm kiếm rất nhiều, học hỏi những anh chị đi trước, từ những người bạn của mình, cũng có một vài anh chị làm bên IT. Và cho đến khi mình nhận được thông tin về học bổng lập trình “Tài năng trẻ IT”, bản thân mình đã tự hỏi: “Tại sao không phải là mình?” Mình cũng có thể là một tài năng lập trình và mình đã đăng ký chương trình học bổng đấy và tham dự học bổng với tất cả những gì chân thật nhất mà bản thân mình có. Và mình đã thực sự đạt được học bổng, điều này rất ý nghĩa với mình không giúp mình đỡ đi gánh nặng về mặt tài chính mà còn là một lời khẳng định cho quyết định chuyển nghề liều lĩnh của mình bước đầu đã đúng đắn. Và hôm nay mình đã chính thức nhận được giấy chứng nhận học bổng. Ngay cả khi đã chính thức được cầm nó trên tay rồi mà mình vẫn cảm thấy mọi thứ như một giấc mơ vậy. Một cô gái đã 27 tuổi như mình vẫn có cơ hội nhận được một suất học bổng từ một trường đào tạo lập trình viên chuyên nghiệp. Có lẽ những gì mà mình bỏ ra trong suốt 27 năm qua cũng đã được hồi đáp thật rồi ^^ Bản thân mình chưa phải là một người có nhiều kinh nghiệm trong lập trình, cũng không có quá nhiều thành tích nổi trội. Điều duy nhất mà mình có thể chắc chắn đó là mình “yêu” cái nghiệp code này, mình đã đam mê nó từ rất lâu rồi và đến giờ mình lại càng yêu nó nhiều hơn nữa. Ai nói rằng: “Con gái không thể học lập trình? Hay tuổi 27 là quá lớn để trở thành một lập trình viên?... Mình tin rằng những điều này sẽ chẳng để ngăn cản bạn nếu bạn thực sự có đam mê, có nghị lực. Chặng đường đến với lập trình của mình rất dài và không hề dễ dàng, nhưng rồi quả ngọt cũng tới. Và mình tin rằng mọi người cũng đều có thể làm được điều đó ^^ Cảm ơn ae rất nhiều vì đã nghe mình luyên thuyên đến tận dòng cuối cùng! Mong được mọi người chỉ giáo trong chặng đường lập trình của mình ❤ Cảm ơn cả nhà rất nhiều! Đây là động lực để mình nỗ lực - Gia Đình