Hãy đăng bài và bài viết ca bn s đưc lên top tìm kiếm google

Diễn đàn SEO bài viết lên Google Search tốt nhất

**_ooIoo_** • 2.1k points • x8 silver - x1 platinum - x5...

Thảo luận trong 'J2TEAM Community' bắt đầu bởi Hoàng Minh, 5/7/22.

  1. [r/UnsentLetters] **_ooIoo_** • 2.1k points • x8 silver - x1 platinum - x5 helpful

    # **MẸ ƠI, HÔM NAY CON ĐÃ SẠC LẠI ĐIỆN THOẠI CỦA MẸ NÀY **

    Suốt những năm qua, con vẫn lưu giữ nó như 1 kỉ vật, dù nhiều khi con nghĩ rằng nó chỉ mang lại những kí ức buồn. 1 chiếc Iphone 4, con đã phải mất 1 lúc lâu mới tìm lại được bộ sạc. Điện thoại sáng lên, trên màn hình chính là ảnh mẹ và con. Ồ, phải lâu lắm rồi con mới nhìn lại nụ cười ấy. Con nhớ lúc đó, con đang kể 1 câu chuyện cười, và có lẽ con không có năng khiếu làm diễn viên hài. Nhưng mẹ luôn cười, như muốn nói "cố lên con trai". Nụ cười đó đã luôn đi cùng con trong suốt những năm tháng khó khăn của cuộc đời.

    *Swipe to Unlock*

    Con phân vân mãi, không biết có nên mở nó ra không nhỉ? Liệu Password của mẹ là gì, nhưng chợt nhận ra, mẹ có bao giờ để Pass đâu. Mẹ từng bảo là "Với con, mẹ chẳng có gì để giấu cả". Điện thoại của mẹ gần như trống trơn, chỉ còn vài bức ảnh và 1 vài đoạn tin nhắn cũ. Và, 1 "bức thư" mà mẹ đã để lại, bức thư cuối cùng mà mẹ gửi cho con.

    Ngày 18 tháng 11 năm 2014, 9:54 sáng

    "Con trai,

    Mẹ muốn con nhớ rằng, cái chết không phải là 1 điều xấu. Sinh lão bệnh tử, chết là 1 lẽ dĩ nhiên của cuộc đời. Chúng ta không ai biết khi nào sẽ nhắm mắt xuôi tay. Vì vậy, để có thể chết "đúng cách", con phải nỗ lực, phải "giành" được nó, để khi nó đến, con có thể mỉm cười và nói "đến lúc rồi".

    Mẹ đã sống đủ cho cả 1 đời. Mẹ đã nhìn thấy những ngày tươi sáng nhất. Mẹ đã sống. Đã yêu. Và con, con là món quà tuyệt vời nhất mà cuộc sống này đã tặng cho mẹ. Cảm ơn con vì đã xuất hiện trong cuộc đời mẹ."

    Dù đã đọc đi đọc lại rất nhiều lần, nhưng không bao giờ con cầm được nước mắt khi đọc những dòng này cả. Đến bây giờ, con vẫn không hiểu tại sao, khi mà lúc đó, bệnh của mẹ đã trở nặng, mẹ không còn có thể đi lại, 2 tay gần như bất động và mẹ còn không thể nói. Vậy mẹ làm như thế nào để có thể soạn ra những dòng tin nhắn như vậy? Bằng tình yêu thương, con đoán vậy.

    Và ngày đen tối nhất, nó cuối cùng cũng đến chỉ sau 3 tháng mẹ viết bức thư đó.

    Mẹ yêu quý của con, 1 tay mẹ đã nuôi dạy con nên người. Mẹ đã dạy con mọi thứ, như quyết tâm để vượt qua gian khó, lòng nhân ái với những con người cùng khổ, sự độc lập để vững bước trên đôi chân mình và sự chính trực để có thể giữ vững bản ngã trong cuộc sống đầy những dối lừa. Và con biết, con vẫn chưa "giành" được quyền để chết, mẹ ạ. Con chưa sống đúng nghĩa. Và con chưa biết yêu. Con còn cả 1 quãng đường dài cần phải đi. Ước gì mẹ có thể ở đây, chỉ bảo và dẫn lối cho con trên đoạn đường đầy khó khăn này.

    Con nhớ mẹ lắm

    Con yêu mẹ

    (Hạnh phúc nhất là khi vẫn còn đủ ba mẹ, đúng không mọi người?)

    __________________________
    ## Thông tin bài viết:
    * Bài gốc: Vui lòng đăng kí hoặc đăng nhập để thấy liên kết tại BigMMO
    * Dịch bởi **Hoàng Minh** qua [Công cụ hỗ trợ dịch bởi J2TEAM]( Vui lòng đăng kí hoặc đăng nhập để thấy liên kết tại BigMMO).

    __________________________

    #j2team_community #j2team_rd_rv5xqc // Sponsor: **APKCombo**
    [​IMG]
     
  2. Nếu em mệt quá, ngoài mẹ ra thì em có thể đến bên anh Minh nhé, anh vẫn sẵn sàng đưa vòng tay của mình ra cho em, mãi iu em, Minh à