Bình Trịnh hồi đó hay chạy ngoài xóm chơi bắn bi , trốn tìm , đi hái trộm trái cây với bạn bè rồi lúc tết về lại ngồi chờ cây hoa anh đào nở .giờ nghĩ lại thấy thời gian đó là vui nhất .
Thời gian thích cậu ấy. Nhưng cũng chỉ là hồi ức thôi. Cậu ấy giờ sống rất tốt, mình tin là vậy. Cậu phải thật hạnh phúc đấy ♀️
Huy Nguyễn đúng r, giờ đôi lúc nghĩ tới mấy thằng bạn lúc nhỏ, tự hỏi k biết giờ tụi nó đang làm gì, sống tốt k. Phải chi có cơ hội gặp lại thì vui biết mấy =))))
Thực ra thì chả cố định, mỗi lúc lại hồi tưởng về khoảng thời gian khác nhau. Quá khứ đều có vui có buồn mà.
*Từ hồi lên c3,được xếp vào cái lớp chán không buồn nói thì ngày nào cũng hồi tưởng về quá khứ c1 c2,chỉ mong sao thời gian nhanh chút để rời xa cái lớp cái trường này,quá là mệt mỏi rồi.Xin chuyển lớp thì ko được,chuyển khối ko cho,hiệu trưởng thì lúc nắng lúc mưa,ko có 1 clb nào ra hồn.Bè phái,thiên vị,nói xấu nhau,không có ý thức,không một ai học giỏi,90% là vậy rồi,mục nát.Ước gì quay lại thời điểm điền đơn để mình đăng kí vào trường khác,không thì khối khác cũng được(