cái thời 1 con bé vừa phèn vừa lúa, da đen xỉn, gầy gò, tóc mái ngang dày gần nửa đầu lốc cốc đi thi đại học. Xong lại lớ ngớ đi đón xe từ tỉnh lẻ vô sg nộp hồ sơ, nhớ mấy lần ngáo ngơ k biết đi xe buýt thế là đi từ trạm đầu đến trạm cuối mà k biết xuống đâu, còn có lần mắt cận nhìn mãi k thấy số xe nên bỏ lỡ mấy chuyến xe ngồi chờ mòn cả răng. Nhớ lúc mới vào học vì k quen thời tiết và thức ăn nên ốm liệt giường cả tuần liền. Nhớ cái thời 1 mình bươn chải nơi đất khách. Quá nhiều thứ để nhớ, 1 nỗi nhớ siêu to khủng long
tầm 2 - 3 năm về trước, nhiều chuyện vui có buồn có kha khá ở khoảng thời gian này, đồng thời cũng là mốc để so sánh với bản thân ở hiện tại =)))
Thời học sinh, thời còn được bố mẹ chăm sóc từng li từng tý chứ không phải tự lo như bây giờ áp lực cs ghê
Thời mà học xong cầm 10 15k ra net mà không cần suy nghĩ, buông đôi bàn tay hoà nhịp cùng Ronaldo, Messi... bao giờ mới lại vô lo như vậy
*mất đi r ms cảm thấy tiếc nuối. Thấy nhớ cái ngày cùng các bạn đi học ghê. Bh lên đh dù có nói chuyện vs các bạn trong lớp cx cảm thấy xa cách dửng dưng. Vì sợ cô đơn mà nhiều khi ns nhưng mất kiểm soát bản thân. Giận chính mình...
Tầm 1 năm trước, hồi tưởng lại để thấy sao hồi trước mình lại ngu đến thế. Nghe ba cái lời "nghe hay lắm" nên bỏ lỡ một chỗ ngon cực )))