Tắt Quảng Cáo [X] Đăng Nhập để ẩn Tất Cả Quảng Cáo [Góc tâm sự cuối tuần] Có bao giờ bạn cảm thấy gia đình là cản trở, áp lực, là gánh nặng của bản thân mình chưa? Câu chuyện của mình sẽ chẳng có vẻ liên quan. Chỉ là mình muốn kể nó một cách chân thành nhất, chẳng mong nhận sự đồng cảm. Mình cũng muốn các bạn có một chỗ có thể tâm sự thoải mái mà không ai biết bạn là ai, không phán xét, không đánh giá. Cô giáo dạy Tiếng Anh hồi trước của mình nói là:”Gia đình luôn là chỗ dựa vững chắc cho mỗi người. Nhất là khi chúng ta vấp ngã.” ... Đúng không? Hình như là đúng “Vì thế xin các bậc làm cha làm mẹ đặt mình vào hoàn cảnh của con. Người ta có câu “ con dại cái mang”. Thì mong là khi đứa con của mình mắc sai lầm dù là có thế nào xin hãy giúp nó có thể có nơi để quay về. Đến cả bố mẹ cùng đẩy những đứa trẻ sa vào cám dỗ, mắc sai lầm thì ai mới có thể cảm thông.” “Những vụ tự tử, nhảy cầu đều là áp lực từ dư luận hơn hết là từ phía gia đình. Nếu gia đình có thể tạo cơ hội. Thì chuyện đáng tiếc sẽ không xảy ra. Còn người là còn của.“ Mình không nói cô giáo nói đúng hay sai. Chỉ là trên mạng có một câu thế này “Tưởng quay đầu là bờ, ai ngờ quay lưng là biển rộng.” Anh trai mình, năm nay 26 tuổi. Hơn 3 lần, quay về nhà với món nợ chồng chất vì cờ bạc. Bố mẹ mình cũng đã từng kiên quyết, đến cuối cùng thì cũng vì chữ thương mong con quay về nhà. Cuối cùng thì, may mắn là ông anh của mình đã thay đổi. Anh không vay tụi cho vay nặng lãi nữa mà cắm sổ đỏ của nhà đi chơi. Không hiểu được lúc nhìn thấy bố mẹ 50 tuổi đầu còng lưng kiếm tiền để không phải ra đường ở, thì ông anh mình nghĩ điều gì? Mọi bình luận tâm sự có dấu * sẽ không được xóa vào lúc mình ngủ dậy vì mình không biết xoá // Hana Nguồn: nhìn tranh là biết còn không biết thì Én Ý nghĩa của bức tranh: Với phụ huynh: Nên bình tĩnh và thấu hiểu con cái, biết đâu đằng sau mỗi hành động của con đều có lý do? Nếu không có đánh cũng không muộn Với con cái: Học ngu thì cố mà kiếm cái cớ vào.
Gì chứ riêng mê cờ bạc đỏ đen chỉ có hoá kiếp thôi chứ sao bọn nó cai nổi ) đến Đức Phật cũng từng nói rằng có loại người không thể dùng cách nào để độ được mà ))
Muốn cha mẹ hiểu mình tốt nhất hãy hiểu hoàn cảnh cha mẹ trước. Sau 18 thì tự làm tự ăn, khỏi xin. Cha mẹ nào cũng muốn con mình trưởng thành thôi. Không gì bằng tự chứng minh con có thể tự lập và tự chủ, vì con có lòng tự trọng của riêng mình. Hôm qua lozer có bài cách tự kiếm tiền học đh đấy, bác nào thích thì vào mà đọc bài những người đi trước để biết nó thế lào.
*Có, thật sự rất mệt, luôn cố gắng tìm con đường để được thoát ra :> Bản thân luôn giữ tinh thần lạc quan nhưng trước gia đình lại hàng vạn suy nghĩ tiêu cực :> Không nói được với ai, giữ trong lòng mãi, mệt càng thêm mệt nhưng cũng không có cách nào
Hôm nay thứ 5 giữa tuần mà Đùa bạn tí, tôi chỉ trả lời câu mở lời của bạn thôi Nếu bạn đặt vị trí của bạn vào tôi, bạn sẽ hiểu nhiều hơn Việc tôi luôn phải gánh mọi khó khăn trong gia đình Tôi chưa từng oán hận hay trách móc gì về gđ tôi cả Họ sinh tôi ra, nuôi tôi ăn học khôn lớn. Và tôi, vẫn nghĩ rằng tôi phải có 1 nghĩa vụ, hay bổn phận Để đền đáp lại công ơn đấy thôi
may mắn sinh ra trong gia đình bố mẹ ủng hộ mọi quyết định của mình ) có mấy lần khuyên mình nên theo hướng này hướng kia nhưng cuối cùng vẫn chốt câu " quyết định là ở mày, cuộc sống của mày do mày quyết định, tao chỉ vạch hướng ra cho mày còn mày chọn sao cho mày thấy ổn là được"
Bố mẹ thì cũng tâm lý, ở khoản học tập k áp đặt con là phải học giỏi như con ngta, chỉ mong con học sao lên đc lớp và cuối cùng là lấy đc bằng 12 là được rồi, em học cũng thuộc dạng khá, cùng trang lứa có mấy bạn giỏi hơn nhưng em chưa từng bị so sánh cả, đến em của em học yếu lắm cũng chả bị so sánh, cùng lắm nó bị chửi vài câu lúc cô gọi về nhà thôi
Sống dưới cái bóng của anh. Vì ổng học giỏi, ổng dc giải của huyện, mình cũng dc và được đi thi TP, nhưng bố mẹ không công nhận mình hết. Với bố mẹ, mình được nhất lớp cũng do ăn may. Kì thi đại học vừa rồi đối với mình thật sự áp lực, không phải vì học sinh dự thi quá đông mà vì nếu điểm thấp sẽ bị so với anh mình. Và giờ tuy dư >3, điểm để vào HANU thì bố mẹ mình cũng không hề công nhận điều đó =)) 12 năm đi học, không học lớp chọn thì cũng sẽ đứng top trong lớp, nhưng bố mẹ chưa 1 lần công nhận, hay động viên gì =)) nghĩ bạn bè được bố mẹ động viên mà 1 chút tủi thân xuất hiện
Có những lúc... người làm ba làm mẹ họ không răn đe được con cái. Lúc cần mạnh mẽ họ lại yếu ớt lúc yếu ớt họ lại mạnh mẽ.
Còn trả là còn nợ, thôi thì cắt đứt quan hệ với thằng con bất hiếu . Chứ mấy tháng lại báo cho vụ khéo các cụ đột quỵ như chơi