Tắt Quảng Cáo [X] Đăng Nhập để ẩn Tất Cả Quảng Cáo [r/AskReddit] Đăng bởi u/stranger2Me • 64.8k points - x4 gold - x3 silver - x1 wholesome seal of approval # MỘT VIỆC TỐT NHỎ NÀO MÀ BẠN ĐÃ TỪNG ĐƯỢC TRẢI QUA, THỨ LÀM BẠN KHÔNG BAO GIỜ QUÊN? __________________________ Bài gốc: Vui lòng đăng kí hoặc đăng nhập để thấy liên kết tại BigMMO __________________________ bob_rob_III • 6.4k points - x1 wholesome Giáo viên dạy GYM của tôi đã mua cho tôi bữa trưa khi tôi còn học lớp 3 sau khi tôi đã lỡ đánh rơi bữa trưa của mình xuống đất. Giờ tôi đã 34 tuổi rồi và tôi vẫn còn nhớ nó. >elee0228 • 2.7k points Giáo viên dạy GYM của tôi làm tôi xấu hổ trước toàn khối. Tôi cũng vẫn còn nhớ việc này. __________________________ jorcam • 6k points Mấy ông hàng xóm hỏi mượn chiếc xe tải của tôi. Tôi nói tôi còn không thể tin tưởng vào chiếc xe của mình bởi vì những cái lốp xe rất tệ. Hôm sau, ông hàng xóm ấy gọi tôi và nói rằng ông ấy sắp có bộ lốp mới cho con xe Chevy Surburban của ổng và tôi có thể lấy những cái cũ của ông ấy. Ông ấy còn nói rằng tôi chỉ cần đến ở cửa hàng lốp xe này và họ sẽ lắp chúng vào xe cho tôi. Đến cửa hàng lốp xe và bất ngờ họ lắp cho tôi bộ lốp xe Goodyear hoàn toàn mới. Tôi hỏi chuyện gì đã xảy ra với bộ lốp xe cũ mà đáng ra tôi sẽ nhận. Ông chủ cửa hàng nói "những chiếc lốp xe cũ" chỉ là một câu chuyện để bảo tôi vào cửa hàng. Chú hàng xóm đã mua cho tôi một bộ lốp xe mới đầy đủ thay vì những cái cũ chú ấy nói tôi có thể có. >SuzyLouWhoo • 1.8k points Tôi đoán họ có thể mượn xe tải bất cứ lúc nào sau vụ đó! >>TheNiftyNoodle17 • 1.6k points Đây quả là một kế hoạch đầu tư có chiến lược dài hạn. __________________________ A3V01D • 2.7k points Tôi đã được tắm và ăn một bữa ăn nóng hổi sau khi là người vô gia cư trong 9 tháng trời. __________________________ castironskilletmilk • 12.4k points - x1 gold - x1 silver - x1 bless up Tôi đã từng đăng bài này trước đây rồi, nhưng cuối cùng tôi đã quyết định rời khỏi căn nhà đầy sự ngược đãi của mình. Tôi đã đến văn phòng hỗ trợ tài chính của trường đại học mình để xem xem nếu tôi có đủ điều kiện thuê một phòng kí túc xá hay không. Tôi lúc đó chỉ còn thiếu vỏn vẹn 50 đô-la. Cố gắng không khóc khi nhìn xuống đất. Tôi đã đủ can đảm để rời đi nhưng cuối cùng vẫn không thể làm được gì hơn. Cô nhân viên ấy chạm vào vai tôi, nhìn thẳng vào mắt tôi và nói rằng "Cô tin em", đó là lần đầu tiên có người tin rằng tôi đang bị bạo hành. Cô ấy lấy ra thẻ tín dụng của mình và trả 50 đô-la còn thiếu. Cô ấy đi cùng tôi kí hợp đồng thuê và lấy chìa khóa kí túc xá cho tôi. Cầm trong tay chiếc chìa khoá, tôi nhận ra rằng mình sắp được giải thoát khỏi sự bạo hành kia. Tôi sẽ được tự do. Tôi bật khóc nức nở, cô ấy ôm tôi và nói rằng sống là phải biết cho đi. Tôi không biết tên cô ấy là gì nhưng với cô gái ở trường Dixie đã cho tôi một cơ hội, cảm ơn cô rất nhiều. Tôi đã học cách cho đi bằng việc đi diễn thuyết ở các nhóm trị liệu về việc làm thế nào để không trở thành một nạn nhân, cũng như giúp đỡ những người có hoàn cảnh như tôi. >thatsassygirrl • 2k points Hoàn toàn xúc động trước câu chuyện của bạn. __________________________ drockaflocka • 603 points Tôi đang làm việc cho cửa hàng tạp hóa tại cửa hàng Trader's Joe và nhân viên thu ngân (F, trên 60 tuổi) hỏi tôi rằng tôi dự định làm gì vào cuối tuần. Tôi nói với bác ấy rằng tôi sẽ tốt nghiệp với tấm bằng Giáo sư vào thứ 7. Mắt bác ấy sáng lên, cười rạng rỡ, chúc mừng tôi và nói tôi hãy đợi bác chút. 1 hoặc 2 phút sau bác ấy quay lại với một bó hoa hồng nhỏ và nói tôi rằng hãy tận hưởng thành quả của mình. Điều này cực kì có ý nghĩa vì bố mẹ tôi không thể đến dự lễ. Tôi cảm ơn bác, cười và ôm bác ấy một cái, sau đó tôi không còn gặp bác ấy một lần nào nữa. __________________________ Numerous_Emus • 10.4k points - x1 hugz Khi tôi còn đi học tại trường, tôi đã giúp một cô gái thoát ra khi cô ấy bị sàm sỡ trong phòng tắm. Một vài tuần sau khi tôi bị theo dõi trên đường về nhà bởi hai người đàn ông, cô ấy đã giả vờ đứng chờ tôi như là bạn tôi. Ngoài hai lần ấy chúng tôi chẳng còn gặp nhau ở đâu nữa, nhưng tôi vẫn nghĩ về cô ấy và mong rằng cô ấy vẫn sống tốt ở đâu đó ngoài kia. __________________________ saintdelft • 13k points - x1 take my energy - x1 healthcare hero Tôi lúc ấy 9 tuổi, đang đứng chờ xe buýt tại làng Winter ở Winconsin. Tôi lúc ấy chỉ mang một chiếc áo khoác mỏng tang, không có mũ hay găng tay. Bỗng một người phụ nữ lái xe ngang qua và dừng lại, đưa cho tôi một tấm chăn từ phía sau xe của cô ấy. Tấm chăn khá dài và mỏng, cho nên cô ấy quấn nó quanh đầu và vai tôi như một chiếc khăn quàng cổ lớn. Lúc ấy tôi quá bối rối để nói lời cảm ơn. Tôi nói với cô ấy rằng tôi không biết cách nào để trả nó lại khi tôi mượn xong. Cô ấy ôm tôi và nói rằng đừng bận tâm về chuyện đó. Đến bây giờ tôi vẫn còn giữ cái chăn ấy. >jnseel • 2.3k points Tôi thật vui mừng khi biết bạn vẫn còn giữ cái chăn ấy! __________________________ KahBhume • 20.1k points - x1 silver Cái máy phát điện ngừng hoạt động khi tôi đang lái xe từ trường về nhà. Động cơ ngừng hoạt động khi tôi rời khỏi đường cao tốc vào nửa đêm tại một khu vực không mấy dễ chịu ở trong thị trấn trong những ngày chưa có điện thoại di động. Đang loay hoay đẩy của mình ra khỏi ngã tư thì có một chàng trai lái một chiếc xe tải đến, ngỏ ý muốn giúp kéo chiếc xe của tôi đến khu phố tôi sống cách đó 3 dặm. Khi xong việc anh ta vội vàng lái chiếc xe khuất vào bóng đêm. Tôi thậm chí còn không có một cơ hội nào để cảm ơn anh ấy. __________________________ dnebesh • 13.4k points - x1 helpful Thời điểm xe của tôi bị hỏng là nửa đêm và điện thoại của tôi không hoạt động được, thật sự tôi chẳng biết làm thế nào vào lúc ấy. Một cô gái lạ mặt đến và nói "Chúng ta đôi khi luôn cần sự giúp đỡ" và tôi chắc hẳn sẽ không quên lời của cô ấy nói khi cô ấy giúp tôi khởi động chiếc xe. __________________________ AngelMeatPie • 3k points Trong khoảng thời gian khó khăn nhất của cuộc đời mình, một người lạ nào đó trên reddit đã tặng tôi 500 đô-la. Với tôi, đó quả là một điều may mắn. Tôi nhận được nó khi đang làm việc và nó khiến tôi bật khóc. Nó bắt đầu thay đổi cuộc sống của tôi và một vài tháng sau tôi đã thăng tiến hơn, gặp được chồng của tôi, có một con trai, và tìm thấy việc làm. Tôi vẫn còn thỉnh thoảng nhắn tin với họ để cập nhật về cuộc sống của tôi và tiếp tục cảm ơn họ vì sự hào phóng, nhưng tôi nghĩ rằng họ đã ngừng sử dụng reddit nhiều năm rồi. __________________________ PhreedomPhighter • 10.2k points - x1 wholesome Khi đi làm tôi đã từng bị phàn nàn về chứng ợ nóng của mình. Tôi là một nhân viên mới nên vẫn chưa thân quen với ai nhiều. Cảm thấy như một người thừa. Cuộc sống bên ngoài công việc của tôi cũng như sh*t nốt. Nhân viên pha chế nghe được tiếng ợ của tôi, cô ấy vội vàng chạy đến cửa hàng tiện lợi gần đó, mua cho tôi một cốc sữa socola. Nó làm cho cơn ợ nóng của tôi biến mất hoàn toàn, nhưng cô ấy không nhất thiết phải làm thế (vì chúng tôi đâu có thân quen gì nhau). Tôi không nghĩ rằng mình sẽ quên việc cô ấy làm lúc đó. Tụi tôi vẫn làm bạn được 2 năm rồi và cô ấy hẳn là người bạn tốt nhất tôi từng gặp. __________________________ ElizabethKell • 11.6k points - x1 silver Khi tôi học cấp ba, một gã nào đó loot mất chiếc Ipod của tôi để trong ba-lô. Tôi nghĩ rằng của đi thay người thật rồi. Nhưng vào khoảng tầm một tuần sau, một chàng trai lạ mặt đến gặp và đưa lại cái Ipod cho tôi. Anh ta nói rằng anh ta đã mua lại cái Ipod của tôi từ gã Ipod tặc đó. Anh ấy thậm chí còn chẳng cần hậu tạ. >TannedCroissant • 3k points Chắc hẳn anh ấy đã nâng cấp chiếc máy nghe nhạc của mình bằng một chiếc Zune-trộm khác =)) >CrazysaurusRex • 1.2k points Một anh chàng ngồi cùng xe buýt với tôi đã loot luôn chiếc máy PSP (Playstation Portable) hình Darth Vader từ túi của tôi và đưa cho một người khác trên xe buýt giữ cho đến khi anh ta bán được nó, may là người cầm thấy bứt rứt vì điều này, nên anh ấy đã đưa trả lại cho tôi. Tên trộm đã xem phim pỏn trên đó, vì tôi đã phát hiện ra trang web pspsex.net trong lịch sử, tôi nghĩ rằng chắc cũng tốt đấy chứ =)). >Ayoeh • 1.6k points Tôi không biết làm sao để nói cho bạn tin nhưng chàng trai đấy đã lấy cắp cái Ipod của bạn đấy. __________________________ Dịch bởi wdt qua trang web: Vui lòng đăng kí hoặc đăng nhập để thấy liên kết tại BigMMO #j2team_community // Tài trợ: APKCombo
Bài dịch ngây ngô đúng văn phong nhất mình từng dịch đăng từ hồi nghỉ dịch tháng 5 mới được duyệt :"v cảm ơn Ad Tuấn nhìuuuu
Lúc nào xe bị sao hay gặp vấn đề gì thì dù ở bất cứ đâu cũng có người giúp. Ví dụ như hôm nay chở 2 đứa em đi chơi, não cá vàng quên không giảm số, nên càng cố phi lên con dốc royal city thì càng tụt dần xuống. May có 1 anh đi đằng sau thấy thế liền phóng lên, chống chân ra giữ xe cho, xong nhẹ nhàng hỏi em giảm số chưa thì mình mới nhận ra là đang để số 2 ạ ). Nói chung là iu mọi người rất nhiều
tôi thì đi trực ở chốt atm gạo dù tôi không có kêu đi nhưng vẫn đều đặn qua đó mỗi ngày đến hôm cuối cùng phát ._.
Đi xe máy từ Hà Nội lên Hoà Bình để thi bằng lái ô tô vì đến muộn nên k có xe đưa đón ) đến nơi mới biết phải đóng 400k lệ phí thi mà trong túi có đc 30k đang định về thì có 1 anh hỏi thăm xong phát hiện ra học cùng trường. A ý cho vay tiền để thi. Cuối cùng a ý trượt, mình đỗ ) Hôm sau đi tìm a ý để trả tiền mãi mới đc
Lúc nhỏ đang đi xe đạp thì lốp bị rách mà trong người lại không đem theo cái gì. Ông thợ sửa xe thì không chịu cho nợ, đang không biết làm sao thì có 1 anh trả tiền giúp. Hỏi tên và địa chỉ nhưng anh nói không cần rồi đi luôn. Nhớ mãi không quên.
Tôi cho một thằng cu người lạ chơi thử máy chơi game của tôi vì nó khônh có ) thằng cu ngồi chơi 20p rồi cảm ơn các thứ ))
Sáng nay tôi đã đưa hết số tiền ăn sáng mà cả tháng đã phải dành dụm của mình cho ông già cụt chân ăn xin ở ngã tư. Chiều nay, tôi thấy ông ý mọc ra chân và đi lại bình thường. Tôi chợt nhận ra, cho đi chính là thứ tạo ra những phép màu.